ĐẾM THỜI GIAN
Em về theo những thanh âm
Tôi ngồi đếm bước âm thầm lẻ loi
Đêm tàn còn lại mình tôi
Sóng thời gian vỗ ngậm ngùi xót xa.
Vi Ánh Ngọc
ĐẾM THỜI GIAN
Em về theo những thanh âm
Tôi ngồi đếm bước âm thầm lẻ loi
Đêm tàn còn lại mình tôi
Sóng thời gian vỗ ngậm ngùi xót xa.
Vi Ánh Ngọc
THỰC HƯ
Thực hư hư thực thực hư
Đêm nao mưa đổ bây chừ đổ mưa
Vân vi giọt lệ vỡ òa
Chêu lêu giấc mộng cơn mưa vỡ lòng.
Vi Ánh Ngọc
MỘT NGÀY
Một ngày cõi ấy không nhau
Một ngày cõi ấy ai sầu vì ai
Sông xanh thức trắng đêm dài
Một ngày cõi ấy nhạt phai má hồng.
Vi Ánh Ngọc
TÌNH VỠ
Lỡ làng một mảnh tình xưa
Người đi xây mộng đêm mưa ta về
Người đi dạ đắng ê chề
Ta về ôm trọn cơn mê lệ tình.
Vi Ánh Ngọc
CÀ PHÊ CHIỀU
Đắng từng giọt đắng âm thầm
Làn môi dịu dịu thanh âm chiều vàng
Giọt sầu giọt nhớ miên man
Giọt nào chua chát hai hàng lệ rơi?
Vi Ánh Ngọc
MÙA YÊU
Anh về miền đất Vạn Long
Thương người em gái má hồng đôi mươi
Ngày xuân hoa lá tươi cười
Cùng em dạo bước bên trời yêu thương.
Vi Ánh Ngọc
MÙA LÁ RỤNG
Chiều buông chiếc lá vàng rơi
Chao chao cơn gió bên trời Tây Nguyên
Cao su mùa lá chao nghiêng
Hàng cây in bóng nghiêng nghiêng nắng hồng.
Vi Ánh Ngọc
CHIỀU
Đưa tay hứng giọt nắng chiều
Hoàng hôn buông thả cánh diều bay cao
Quy Nhơn một thoáng nao nao
Đồi Thi Nhân chuyện đêm nào ta mơ.
Vi Ánh Ngọc